Archive Pages Design$type=blogging

Nhân tình của người ta

Tôi nằm yên nghe từng nhịp thở của K vỗ về trái tim mình. Ngày đầu xuân, gió thì thầm bên bệ cửa có hoa thủy tiên ồ ạt nở. Ngón tay K dài v...

Tôi nằm yên nghe từng nhịp thở của K vỗ về trái tim mình. Ngày đầu xuân, gió thì thầm bên bệ cửa có hoa thủy tiên ồ ạt nở. Ngón tay K dài và mảnh, thỉnh thoảng lại xoay thành những vòng vô định trên vòm ngực tôi. Những vòng tròn dài lưu luyến. Như là dấu ấn của riêng K.
Thời khắc đầu tiên chúng tôi hôn nhau. Tôi nói với K «Em không làm vợ nhỏ của người ta». K chỉ mỉm cười. Ngón tay K dài và mảnh. Vuốt nhẹ qua cằm tôi. Rồi K cúi xuống, hôn lên đầu cánh mũi tôi thật hiền. Những nụ hôn. Của K. Thật dịu dàng. Thật mải miết. Kéo dài đến tận cùng những giấc mơ vụn vỡ không có hình hài. Ngày gió xoáy.
boy-broken-cold-cry-girl-Favim.com-281175
Tôi nhìn thấy người yêu K vào một buổi sáng thứ bảy chậm rãi. Z là một phụ nữ giản dị. Tóc vấn cao, cử chỉ nhẹ nhàng và cẩn trọng. Tôi tiến đến gần khi cô ấy đang cúi xuống lựa một tấm khăn trải bàn có thêu hoa màu đỏ bé li ti. Hơi thở của Z buồn bã. Xung quanh Z bao phủ một thứ ánh sáng nhàn nhạt vô hình như đang sẵn sàng bóp chết hơi thở của chính tôi. Bất giác tôi thấy trong sâu thẳm trái tim mình, một cảm giác hả hê nhen nhóm. Một thứ tình cảm đắc thắng trỗi dậy. Rất mơ hồ và vội vã. Thứ tình cảm ấy len lỏi lan ra từng mạch máu, cuộn thành từng đợt dâng lên hạ xuống trên ngực tôi. Tôi ngước mắt lên, cao ngạo nhìn Z mỉm cười. «Chào ấy! Có còn nhận ra tớ không?»
Tôi liên tục mất ngủ. Những cơn mộng mị ngổn ngang đánh thức tôi nhiều quãng khác nhau trong đêm. Mười hai giờ. K đang làm gì với Z. Một giờ. K đang làm gì với Z. Hai giờ. K đã ngủ chưa. Ba giờ. Z sẽ nằm về phía bên trái hay bên phải K. Bốn giờ. Những ngón tay dài và mảnh của K đang để ở đâu trên người Z. Năm giờ. Sáu giờ. Bảy giờ. Tôi bật ra khỏi chăn, lao mình vào dòng nước ấm tuôn ra xối xả từ vòi hoa sen. Tôi thấy mình không khóc. Chỉ đứng yên như thế hàng nhiều phút liền. Nhưng nước không dễ gì cuốn trôi đi được K. K là ai? Là cái gì? Là sự vật gì? Là nỗi ám ảnh gì? Đã đến vào ngày đầu tiên của mùa xuân. Gió thốc từng đợt. Xô tôi dụi ngã. Xô tôi va chạm. Xô tôi vào K? K là ai? Là cái gì? Là sự vật gì? Là nỗi ám ảnh gì?
Z nhìn tôi mỉm cười ngần ngại. Nụ cười của Z khiến lớp không khí màu bạc nhân bản nhanh chóng trong khoảnh khắc. Ánh mắt cô ấy thật buồn, có khả năng che giấu không cho người đối diện nắm bắt được suy nghĩ, xúc cảm gì đang diễn ra trong con người Z. Tôi thấy mình bị đẩy ra xa. Lạc lõng. Chới với. Đơn độc.
«Ấy cũng đi chợ à? Đã quen thành phố chưa? Hôm nào sang nhà chúng tớ chơi nhé!».
«Hôm nào sang nhà chúng tớ chơi nhé!». Tôi thấy nước mắt mình đột nhiên vượt qua khỏi ngưỡng giới hạn của nó, vỡ ra thành hàng vạn mảnh nhỏ, liên tục xô đẩy nhau, va vào thành ngực tôi đau nhói. «Chúng tớ» là những ai? Là K. Và Z. «Nhà». «Chúng tớ». Là những từ rõ ràng và cụ thể để thể hiện một sự thống nhất, gắn kết giữa họ. Vậy tôi là ai? Tôi đang diễn vai diễn gì trong sự thống nhất và gắn kết đó? Tôi thấy đám câu hỏi vây lấy mình, dùng những cái tua dài siết chặt cho đến khi tôi không còn đủ khả năng suy nghĩ gì được nữa.
Có những ngày mùa xuân mưa tầm tã. Tôi cuộn tròn trong lòng K mải mê ngắm nhìn những nụ hoa thủy tiên bị vùi dập rệu rã. Chiều dài lê thê. Một bản tình ca rên rỉ liên tục ở góc phòng. Tôi muốn ôm chặt lấy K. Nắm lấy hơi thở của K đem giấu kĩ trong một chiếc hộp thủy tinh đủ nhỏ để có thể luôn mang nó bên mình. Tôi thấy những ngón tay mình run lên rất khẽ mỗi lần chúng chạm đến khuôn mặt K. Đám tế bào đó nửa như muốn vội vã ùa đến từng gấp nhỏ xương xương trên mặt K nửa như sợ hãi muốn từ bỏ. Tôi sợ mình sẽ khóc. Tôi không muốn K nhìn thấy nỗi sợ hãi của mình. Vùi mặt vào ngực K. Tôi giấu nỗi niềm bằng những nụ hôn nhỏ và nhẹ. Thiết tha mà đứt quãng. K ở thật gần. Tôi nhắm chặt mắt. Để thấy K như là giấc mộng mùa xuân của đời mình. Những nụ hôn ấy. Những nhịp thở chia chung ấy. Những vòng tay ấy. Những ánh mắt ấy. Giống như là một giấc mộng mùa xuân. Trong căn phòng phảng phất mùi bạch trà và ánh chiều tà hay hắt.
«Ừ, hôm nào tớ sẽ sang!». Tôi trả lời Z qua đám không khí u ám vô hình chắn ngang giữa chúng tôi. Giọng Z thật nhẹ. Tóc Z đen ánh. Đuôi mắt Z rất dài. Những ngón tay Z hồng hồng như ngón tay trẻ con. Nắng vượt nhanh qua khỏi đỉnh đầu. Hơi thở của mùa đông đã không còn nữa, vậy mà tôi vẫn thấy hai bàn tay mình lạnh ngắt đang siết chặt vào nhau. Tôi cứ mải miết nhìn Z cho đến khi cái dáng mảnh dẻ của cô ấy khuất hẳn ở khúc ngã tư thứ hai. Lúc đó, tôi thấy mình hình như đang không còn tồn tại. Hơi thở của tôi. Lòng kiểu ngạo của tôi. Giấc mơ của tôi. Sự tự tin của tôi. Một góc trong tim K là của tôi. Tất cả hình như đã đi theo cùng với Z. Biến mất ở góc ngã tư thứ hai.
Tôi không còn nhớ rõ từ lúc nào mà mình bắt đầu ghét thời điểm 18h hàng ngày. Khi K trở về nhà với Z. Khi tôi trở về nhà của chính mình. Đơn độc với hàng đống câu hỏi lởn vởn trong đầu. Chúng siết lấy tôi không buông tha. Tôi gọi điện cho T. Nhắn tin cho T. Uống rượu với T. Khói thuốc mù mịt tất cả các cuộc hội thoại kéo dài cho đến sáng. T lúc nào cũng bình thản đóng tròn vai diễn nhàn nhạt của mình trong cuộc đời tôi. T không bao giờ đặt câu hỏi vì ai hay vì cái gì. Nhưng T luôn ở đó bất kì lúc nào nhận được tin nhắn của tôi cho dù đó có là nửa đêm đi chăng nữa. Trong những cơn say dài, tôi bảo T hãy làm người yêu của tôi hay làm bất kì điều gì cũng được để tôi được thấy mình là của ai đó có thực, là của một ai đó hai mươi bốn giờ một ngày, bảy ngày một tuần, bốn tuần một tháng. Là của một ai đó mà tôi có thể hạnh phúc nắm tay ra phố, âu yếm gọi tên, dịu dàng kể lể những chuyện ngớ ngẩn vụn vặt trong ngày. Là của bất kì một ai mà không phải là K. T cõng tôi về nhà. Phố vắng hoe lấp lánh sau mưa. Mặt đất lao xao dưới chân T.
T hát rất khẽ. Hình như là Hero. Hay là một bài gì tương tự thế. Tôi gục mặt vào vai T. Nước mặt rịn ra âm ấm. T không dừng lại. Vẫn bình thản khe khẽ hát. Phố buồn thiu. Chậm rãi chờ ngày đến muộn.
Tôi mặc một chiếc váy dài màu xanh đến nhà K. Hay là nhà của K và Z vào một buổi tối thứ bảy. Tôi đi cùng T. Tôi nắm chặt lấy tay T khi bước qua thềm cửa. Tôi mỉm cười với K, niềm nở chào Z. Tôi ngồi thẳng lưng trên chiếc ghế ở góc phòng, đầu ngẩng cao, những ngón tay đan vào nhau một cách vô thức. Xung quanh rộn rã tiếng người cười nói. Nhưng tôi hầu như không nghe được rõ bất cứ điều gì. Tôi nhìn Z đứng cạnh K. Ngồi cạnh K. Lúc tay K chạm vào tay Z giữa một đoạn hội thoại ngắn nào đó. Lúc Z choàng tay qua cổ K. Lúc họ nói với nhau về những thứ vụn vặt ở trong nhà. Lúc ánh mắt K và tôi gặp nhau trong khoảng không.
Tôi cứ lặng yên nhìn như thế cho đến khi những ngón tay thôi đan vào nhau mà bắt đầu run rẩy. Tôi hình như nghe thấy tiếng T gọi tên mình. Nghe thấy Z hỏi tôi có muốn uống gì không. Nghe thấy tim mình khẽ khàng vỡ. Một vài khoảnh khắc sau đó, tôi tìm thấy mình đang dựa đầu vào vai T. Nhìn K tha thiết. Tôi luồn những ngón tay đang run rẩy của mình vào tay T. K tiến đến gần, mời T một chai bia. Tôi biết, K cũng đang nhìn mình. Bất giác, tôi quay đầu sang, kéo T về phía mình và bắt đầu hôn anh ấy. Nụ hôn đó thật mặn. Xen lẫn cả xót xa, cả hả hê và hằn học. T cứ để yên như thế cho đến khi tôi buông anh ấy ra. K vẫn đứng đó. Chăm chú nhìn tôi cho đến lúc tôi ngẩng đầu lên chạm phải mắt K. K đưa tay sửa lại gọng kính. Mỉm cười nhìn tôi hiền từ.
Tôi bỏ chạy ra khỏi khoảng không gian ấy. Phố lấm tấm sau mưa. Hiu hắt thở. Tôi thấy lồng ngực mình thét lên «K ơi… ». T lặng lẽ ngồi xuống cạnh tôi ở mép đường. Lần đâu tiên T hỏi «K là ai thế?».
Cũng là lần đầu tiên tôi muốn trả lời T. Nhưng tôi phải trả lời như thế nào? K là ai? Là cái gì? Là sự vật gì? Là nỗi ám ảnh gì? Đã đến vào buổi chiều gió thông thốc ấy.
Hả K?
Tên

Ẩm thực bong da m88 làm đẹp link m88 link vao m88 m88 m88bet nha cai m88 tâm sự truyện ngắn
false
ltr
item
Đọc truyện ngôn tình hay chia sẻ truyện ngắn và cách nấu món ngon mỗi ngày: Nhân tình của người ta
Nhân tình của người ta
http://iblog.vn/wp-content/uploads/2015/09/boy-broken-cold-cry-girl-Favim.com-281175.jpg
Đọc truyện ngôn tình hay chia sẻ truyện ngắn và cách nấu món ngon mỗi ngày
http://phunuchiase.blogspot.com/2015/09/nhan-tinh-cua-nguoi-ta.html
http://phunuchiase.blogspot.com/
http://phunuchiase.blogspot.com/
http://phunuchiase.blogspot.com/2015/09/nhan-tinh-cua-nguoi-ta.html
true
8184048151972110357
UTF-8
Not found any posts VIEW ALL Readmore Reply Cancel reply Delete By Home PAGES POSTS View All RECOMMENDED FOR YOU LABEL ARCHIVE SEARCH Not found any post match with your request Back Home Sunday Monday Tuesday Wednesday Thursday Friday Saturday Sun Mon Tue Wed Thu Fri Sat January February March April May June July August September October November December Jan Feb Mar Apr May Jun Jul Aug Sep Oct Nov Dec just now 1 minute ago $$1$$ minutes ago 1 hour ago $$1$$ hours ago Yesterday $$1$$ days ago $$1$$ weeks ago more than 5 weeks ago